Inception – A foreplay

1. Mùa phim hè năm nay đã kéo dài gần 1 tháng nhưng tui ít khi ra rạp. Có lẽ vì phim hè năm nay chán, hoặc đối với mình nó chán, nên cứ để cho thời gian trôi qua lững lờ. Entry này là lan man về Inception – bộ phim của Christopher Nolan sẽ tung ra vào ngày 16 tháng 7 tới. Trước khi lan man thì nhân kỉ niệm 1 năm blog ra đời, tui xin bật mí Top 5 các entry mình viết:

Quick review: Ice Age 3, The Proposal, P

Mùa thu trong mưa – Marilyn & John

QUICK REVIEW: THE TAKING OF PELHAM 123

Chuyện tình chúng mình

Quick review: New Moon

Trong đó đáng chú ý là entry Chuyện tình chúng mình suốt 1 tuần nay ngày nào cũng có khoảng 30 – 40 pageviews và vẫn tăng lên đều đều hem hiểu vì sao. Với đà này thì entry này sẽ nhảy lên dẫn đầu Top chỉ trong một thời gian ngắn nữa mà thôi.

2.  Trở lại với Christopher Nolan. Ông này gốc Anh và hành nghề tại Mỹ, cứ đi đi về về giữa Chicago với London như một con thoi. Hồi đi học thì Nolan theo nghành Văn chương Anh, nên chi phim ông này rất chú trọng tới tính kể chuyện (narrative – acting method) và ngoài yếu tố tâm lý, tình cảm xuyên suốt mạch (đa số) phim thì Nolan cũng chịu khó xen kẽ nhìu pha action hấp dẫn để cho phim lắm khi nặng trĩu tư duy nhưng vẫn bốc cháy ì xèo ngoài rạp tức là đảm bảo tính thị trường. Inception là phim truyện thứ 7 của Nolan nhưng lại là phim sci-fi đầu tiên của ông, không nằm ngoài các tính chất này.

Và cũng vì cả Nolan lẫn đoàn phim đều kín như hũ nút về Inception, nên tui đành lan man xa hơn về phong cách làm phim của Nolan trước khi vào đề tài chính (chủ yếu dịch từ internet hehe). Một trong những chủ đề nổi bật trong các bộ phim của Nolan đó là identityidentity conflict. Chẳng hạn như trong Memento (2000), nhân vật chính bị mắc chứng lãng quên đã hầu như không thể nhớ nổi những gì xảy ra xung quanh mình và mình là ai. Anh ta cố gắng gom nhặt và xây dựng lại những sự kiện trong đời mình không chỉ để tìm ra kẻ đã giết vợ anh mà còn để khám phá sâu hơn về chính mình. Trong Batman Begins (2005), Bruce Wayne dù là người đàn ông giàu có nhất Gotham nhưng vẫn vật vã với identity của mình đến mức (phải, đành, cố) trở nên một người hùng đeo mặt nạ để thỏa mãn. The Prestige (2006), phim chủ yếu nói về ma thuật nhưng cốt lõi vẫn là sự hoang tưởng nơi các nhân vật chính. Trong The Dark Knight (2008), ngừi xem chứng kiến Wayne xoay xở để “sắp xếp lại” identity chính mình. Chúng ta cũng có cơ hội làm quen với Harvey Dent, một ngừi đàn ông khá hài lòng với identity của mình nhưng nơi anh cũng nhen nhóm những góc tối chỉ chờ dịp là bùng nổ. Ngược lại, The Joker lại là một ví dụ rõ ràng và nhất quán về sự thiếu vắng identity conflict – hắn tồn tại là để tạo nên sự hỗn loạn, phá hoại và hủy diệt. The Joker là một nhân vật rất “thuần khiết” 😛

Phần lớn các nhân vật trong phim Nolan được (bị) thúc đẩy từ những bi kịch hay sự bất công, mà kết quả thường là dẫn tới sự trả thù hay tội lỗi. Nolan thường cho khán giả “đột nhập” vào đầu óc nhân vật qua một công cụ hay bối cảnh nào đó. Một theme lớn nữa là sự hoang tưởng. Ngoài ra, ta có thể đi cụ thể hơn vào chi tiết từng phim:

Memento = Memory

Đây là một trong những theme mạnh nhất của Nolan. Cả nhân vật chính lẫn khán giả đều dựa vào những gì họ vừa nhìn thấy, vào những gì họ nghe thấy, hoặc những gì họ đã biết rồi.

Batman Begins = Justice

Trước Batman, Gotham là một thành phố hỗn loạn đầy tội ác. Bộ phim được dàn dựng như một cuộc đấu tranh đòi công lý đồng thời đưa ra ý tưởng đó là đôi khi the “greater good” is just not good enough & you need absolutes in certain situations.

The Prestige = Illusion

Cả bộ phim là một màn ảo thuật lớn. “Are you watching closely?” – đó là câu nói mà Chiristian Bale không chỉ nói với các nhân vật trong phim mà còn đặt ra câu hỏi cho khan giả.

The Dark Knight = Chaos

Bộ phim cho thấy những gì xảy ra khi một trật tự bị thách thức. Nếu như Batman Begins là sự tạo ra uy quyền, thì The Dark Knight là sự lên ngôi của hủy hoại và tàn phá.

Inception = Dreams

(sẽ nói sau)

3. Inception có chi phí khoảng 160 triệu đô la và được quay ở Morocco, Pháp, Nhật và thêm 3 nước khác. Trong Inception, Leonardo DiCaprio là một tên trộm chuyên đột nhập vào giấc mơ của những ông trùm giáu có để nhổ bật ra những bí mật hay ý tưởng của họ khi họ đang trong tình trạng dễ vỡ/ mềm yếu nhất (subconsciousness). Có lẽ chính DiCaprio cũng sợ Nolan tát cho 2 tát rùi đuổi khỏi đoàn phim hem cho tiếp tục công tác nữa nếu anh tòe loe quá mức về bộ phim nên mỗi khi được hỏi rằng thì là phim hắn nói về cái chi chi thì DiCaprio chỉ trả lời rất loăng quoăng nhăng nhít mơ hồ kiểu như “phức tạp và đa nghĩa là các hoàn hảo nhất để nói về câu chuyện này. Sẽ là một thách đố lớn nếu như bạn cố tìm cách tách bạch mọi thứ. Nhưng đó chính là “nghề của chàng” của Chris Nolan mà. Ông ta có cái hay đó là kể một câu chuyện phức tạp có nhìu tầng tầng lớp lớp trong khi vẫn rất lôi cuốn và thu hút. Các bạn thử nghĩ tới những phim như Insomnia hay Memento mà xem, những bộ phim này bao chứa rất nhiều tầng lớp khác nhau”. Theo nhìu mẫu tin gắng gỏi mà tui thu lượm được thì còn có nguồn tin cho là DiCaprio thậm chí hem biết toàn bộ câu chuyện nói về cái gì và đóng xong vai cũng chả hiểu phim nói cái gì luôn. Tuy nhiên với sự tổng hợp của mình tui đã tức tốc nhận ra đây là 1 tin vịt vì trong một bài trả lời phỏng vấn mới đây của Nolan, ông đã ca ngợi DiCaprio trong phim này là một diễn viên “biết kết nối nhân vật của mình với tàn bộ câu chuyện và biết cách tạo mối dây tình cảm đậm đà, biết thêm mắm dặm muối về cảm xúc cho câu chuyện”.

Cũng như DiCaprio, Nolan hầu như rất kín tiếng, không đi sâu chi tiết mà chỉ nói những ý chung chung. Đại loại là từ nhỏ Nolan đã khoái làm phim về những giấc mơ, rùi kịch bản này thai nghén lẫn xay nghiền đã hơn 8 năm qua trước khi được cho lên thớt mà lý do có lẽ là vì ý tưởng kịch bản quá lạ nên các hãng phim e dè, Nolan đi pitch hoài hem được.Ai cũng thấy Ờ nghe hay we’ nhưng cứ sợ sợ thế nào thấy nó weird weird ha hem biết có ma nào chịu bỏ tiền đi coi hông ha. Sau khi Nolan thắng lớn với mấy phim Batman thì hai bên bắt đầu ve vãn nhau trở lại và Nolan đã quyến rũ thơm tho đáng thèm muốn trở lại và Warner Bros. đã bật đèn xanh.

Theo Nolan thì ý tưởng độc đáo nhất mà bộ phim mang tới đó là sự tồn tại của một kỹ thuật mà nhờ đó nó cho phép ngừi ta đi thẳng vào giấc mơ của ngừi khác và cùng nhau chia sẻ một giấc mơ thay vì mỗi ngừi một giấc mơ thầm kín như chúng ta vẫn biết. Nói chung là với cách trả lời kín như hũ nút của cả bạn Nolan lẫn bạn DiCaprio thì các bạn marketing sẽ khá là khổ sờ vì hem biết kiếm đâu ra selling points mà nổ cho nó hoành tráng đặng dụ dỗ pà con ra rạp. Nhưng Nolan nói rằng ông ta thích chơi theo kiểu Avatar, là khán giả ùn ùn kéo tới rạp phim như đàn mối đầu óc trống toang hem có gì trong đầu, hem biết chuyện gì sẽ xảy ra, trống rỗng như một sân banh ế khách. Có thế, phim tung ra mới bất ngờ.

Những trạng thái/ tình trạng biến đổi lẫn sự nhận thức không đáng tin cậy là những theme thường xuất hiện lui tới trong các bộ phim của Nolan: Insomnia (2002) nói về một tay cớm đồi bại bị mất ngủ trìền miên ở Alaska nơi ánh nắng mặt trời cứ tỏa sáng hồn nhiên suốt 24/24, và trong 2 bộ phim về thành phố Gotham mà hẳn các bưởi đã biết là 2 phim nào đấy thì Nolan nêu cao ý tưởng đó là hem có công dân nào thực sự có sức mạnh hay năng lực siêu phàm. Với Inception, Nolan muốn quay trở lại với chủ đề của những bộ phim đình đám một thời như The Matrix, The Thirteenth Floor hay Dark City. Xu hướng này hoàn toàn khác với xu hướng “second –life” hiện đang rầm rộ với các phim Avatar, Surrogates, Gamer hay bộ phim sắp tung ra là Tron: Legacy mà trong đó ý thức con ngừi được đặt vào một cơ thể khác bên ngoài nó. “Concept về các avatar cùng với cuộc sống của một người khác với mối quan hệ chặt chẽ với những gì chúng ta đang làm là concept mới. Inception nghiêng về concept cho rằng có nhiều mức độ khác nhau của sự thật/thực tế. Tất cả những bộ phim như The Matrix, the Thirteenth Floor, Dark City hay ngay cả Memento, chúng đều dựa trên nguyên tắc đó là thế giới xung quanh bạn có thể là không thật”. Với Inception, đó là mộth thế giới fantasy, nhưng là cái thế giới mà bộ não con người tạo dựng nên, vì thế người xem có thể thâm nhập vào thế giới đó bằng một cách khác hẳn so với các bộ phim khác nơi mà bạn thoát thân đi lên một hành tinh khác. Đây là nơi mà bộ não hiện diện, một nơi tối tăm và thú vị bất ngờ.

Nolan được biết tới như một đạo diễn ít thích sử dụng CGI mà thường chỉ dùng tới nó khi không còn cách nào khác. Còn lại ông thích dùng practical effects để tăng tính xác thực cho câu chuyện. Tinh thần của việc quay phim trong Inception đó là “chúng tôi muốn tạo nên một cái gì đó phi thường nhưng lại xảy ra theo một cách bình thường. Đó luôn luôn là mục tiêu của chúng tôi”. Qua các hình ảnh rò rỉ, có thể đánh hơi thấy là mặc dù phim nói về các giấc mơ song đường nét rất xắc xảo sắc cạnh chớ hem theo kiểu méo mó mờ nhòe như tranh của Dali. Phim cũng thể hiện niềm say mê kiến trúc của Nolan khi mà những giấc mơ hiện lên như các bản vẽ thiết kế kiến trúc thay vì những vần thơ mềm mại.

Inception cũng sẽ thể hiện hai thế mạnh của Nolan: những tầm vóc/tỉ lệ lớn lao cùng những câu đố về tâm lý mà theo lời một người mộ điệu thì những gì biến Nolan thành một nhà làm phim độc đáo đó là ông đã cho ra đời 1 bộ phim hè gợi lên những cảm hứng về kiến trúc và văn học trong một thời buổi khi mà những đạo diễn khác đều hướng về những tiêu chuẩn thẩm mỹ của video –game . Và theo một người khác thì Inception nó cũng giống như truyện của Haruki Murakami – nó là fantasy, nhưng thay vì cảm giác lạ lùng kỳ dị của một thế giới siêu thực, bạn lại cảm thấy một cái gì đó rất chân thành. Và chìa khóa chính của bộ phim chính là mối dây liên hệ tình cảm. Một câu chuyện phức tạp nhưng không bao giờ khó hiểu và gây rối trí.

P.S: thông tin và pics lượm lặt từ internet.

20 thoughts on “Inception – A foreplay

  1. Chời, trong dàn sao tham gia phim Inception em cực khoái anh chàng Ken Watanabe nha. Ko hiểu sao anh chàng này được đặt vô chính giữa poster luôn là sao nhỉ? Lẽ ra vị trí verdette đó phải là của Leonardo mới đúng chứ ta? Mà phải công nhận hè năm nay phim chán thiệt. Mặc dù năm ngoái mình cũng chê phim hè nó chán, nhưng ít ra cũng có những bộ phim mình háo hức trông đợi như Tranformer 2 (dù coi xong lè lưỡi), T4, chứ năm nay thiệt sự phim nào cũng có cảm giác coi cũng đc ko coi cũng chẳng chết ai. Haizz

    PS: Chúc mừng kỉ niệm 1 năm thành lập blog chị Pink nha 😀

  2. 1. Mùa thu trong mưa – Marilyn & John là title entry mà em iu thích nhứt trên blog chị 😡
    2,3: Đọc sơ sơ wa thoai mà em đã thấy nhức đầu chóng mặt với những thứ liên wan liên đới tới Inception haizzz
    Anyway, Sài gòn đã vào mùa mưa, yeah yeah ^^
    P.s: em tự thấy em tàn là comment lạc quẻ hem à hix 😀

  3. @meo80: thanks 😀
    @chutem: em mà thích title đó chứng tỏ em còn rất teen, đó là 1 trong những title sến nhất của blog chị haha, mà xem ra blog chị có rất nhìu entry có tựa sến cực kì. *** có chữ “tàn” đâu có lạc quẻ đâu =))

    @None: tặng em đoạn information về Ken Watanabe trên tờ L.A Times để trả lời câu hỏi của em nè:

    Christopher Nolan’s “Inception” has perhaps the deepest cast of any film this year, with six past Oscar nominees or winners at the top of the credits: Leonardo DiCaprio, Ken Watanabe, Marion Cotillard, Ellen Page, Michael Caine and Tom Berenger.

    With that dream team (as well as on-the-rise actors Joseph Gordon-Levitt and Cillian Murphy), Nolan is far too smart to publicly pick any favorites, but last year on the set of the film, he acknowledged that getting to know Watanabe as a person and a performer has been a particular highlight of the “Inception” experience.

    “It’s brilliant working with Ken Watanabe,” said Nolan, the writer and director of the movie that opens July 16. “We worked briefly together on ‘Batman Begins,’ and I’ve been looking to do something with him ever since. This is a more substantial part, and his work really comes through.”

    In “Inception,” Watanabe plays Saito, one of the key characters in a tale of international action and (literally) mind-bending intrigue. Watanabe became a star back home in Japan in the 1980s in “Dokugan-ryu Masamune,” a 50-episode samurai drama that became a ratings sensation. American audiences discovered him with Edward Zwick’s 2003 film “The Last Samurai,” a film that earned Watanabe an Oscar nomination for best supporting actor. He followed that up with memorable turns in “Memoirs of a Geisha” in 2005 and Clint Eastwood’s “Letters from Iwo Jima” in 2006.

    Nolan said the 50-year-old native of Kiode, Japan, more than held his own on the “Inception” set. “He’s just got such incredible charisma, and he’s such a huge movie star, it’s amazing,” Nolan said. “There’s such a sensitivity in his performances. It’s just been brilliant.”

  4. chị nói em teen là teen Tây hay teen ta hả chị? em thấy cái title đó nghe rất bình dị, nhẹ nhàng mà các bé 9X ở ta thì chả có thích cái gì mà sên sến vậy đâu, cứ phải là kem dâu với hoa cỏ với tây pha ta pha tùm lum lơ lớ cơ (ợ) – hôm trước lên nhà em họ chơi được nó cho nghe nào kem dâu tình iu, khăn gió ấm với chả Lương Bích Hữu cô gái trung hoa hát it’s not over j j đó. nghe một hồi là em ngậm ngùi, thoai chị đã zà, chị zìa đây =))
    Nghe chị nhắc đến cái entry đó cái em lục lại đọc, rồi đọc sang entry Sàigòn, sàigòn, vội vàng take notes lại các thông tin liên quan tới Huế, em sẽ đi Huế trong một ngày gần đây chị ạ 🙂
    Chị sẽ lại có một mùa thu trong mưa tại vn năm nay chứ ạ?

  5. đúng là tuổi teen thời tàn cầu có khác, nhể? Chị cũng có nghe cô bé dâu tây gì đó hay là sắp tới làm luôn entry Cherry Cherry Lady với Chuyện tình chocolate để thu hút tuổi teen Việt =)) (nói vậy chớ hem hiểu sao dạo gần đây có lượng ngừi lạ cứ đổ vào blog ào ạt) (?!)

    năm nay chắc chị chưa về VN được vì nhiều thứ lu bu. Bởi vậy mới thèm tuổi teen, suốt ngày rong chơi sung sướng , tối về nghe nhạc xem phim Hàn Quốc dòm ra đường Saigon tưởng có tuyết trắng đang rơi và vội tô môi son màu thâm đen tím tái cho contrast haha *** đó là thời chị còn ở saigon rất nhìu cô gái tóc nâu môi trầm— mà xem ra teen bi giờ khoái kiểu mơ màng như Táo đỏ của Hoàng Thùy Linh rùi 😀

  6. nhớ hồi xưa bưởi si có viết 1 entry dài thoòng đè hết các nhân vật trong The Dark Knight ra phân tích nào là Harvey Dent nào Two-Faces rùi Bruce Wayne …cũng là nằm trong ý identity đó thôi 😛

  7. Character featurette moi cua Inception xem hay cua no nhung minh xin the tu nay toi luc phim ra se khong xem them promotion material nua.

  8. Em thích bài này nè chị. 😀

    Nhưng mà có 1 điểm này:
    Insomnia (2002) nói về một tay cớm đồi bại bị mất ngủ trìền miên ở Alaska nơi ánh nắng mặt trời cứ tỏa sáng hồn nhiên suốt 24/24
    –> Em đoán là chị chưa xem Insomnia hoặc xem lâu rồi nên quên. Viên cảnh sát trong Insomnia không phải là 1 tay cớm đồi bại đâu mà vốn là một cảnh sát tốt nhưng vô tình giết chết đồng nghiệp trong lúc thi hành nhiệm vụ và không dám nhận trách nhiệm. Vì cảm giác guilty nên ổng không ngủ được đó.

  9. yeah,chi cung xem pim do roi. thich 1 bai review noi “con co 1 nhan vat nua la anh nang mat troi 24/24” 😛

    nguyen van la chu “corrupted”, nen chi dich in general thoi,khong sat nghia lam. anyway cung nen tim 1 chu/tu khac thi tot hon nhi? 😛

    ma xem ra nhan vat nay cung la 1 dang identity conflict

  10. troi oi , cai Mùa thu trong mưa – Marilyn & John, va chuyen tinh chung minh, va cai don’t say a word la 3 cai entry e thich nhat . va cho xem “Inception”…

  11. vậy là em Krum thuộc type người tình cảm rồi. xem ra thì những entry mang tính riêng tư 1 chút lại có nhiều người đọc (hoặc thích) hơn cả 😛

  12. uh, theme nay moi ra con no’ng ho^?i do, chi van de y theme nao moi la thu*? lien =))

    day la 1 trong nhung theme hiem hoi ma wordpress no cho customize header voi background – de hom nao ranh vo.c thu 😛

  13. bài này hay ghê, hehehe, hên là hôm nay mới đọc chớ ko là ko biết làm sao viết cho lại bài về Inception cho báo lun 😀
    tui cũng mong chờ phim này đồng thời vô cùng căm phẫn tại vì tui cũng mơ ước làm phim về khám phá bí ẩn của những giấc mơ và kết nối giấc mơ của người ta lại với nhau. Hồi tui apply vô USC, tui viết nguyên cái essay về đề tài này lun, ko biết ông Nolan có lén đọc của tui ko =))

  14. khậc khậc, ông Nolan kêu là đã ấp ủ kịch bản phim này từ 8 năm. Hay là bạn Nolan cố ý nói lệch múi giờ để đánh lạc hướng vụ đạo tặc 😛

Leave a reply to edenrock Cancel reply