Linh tinh Inception

Thì chuyện bắt đầu như thế nào nhỉ? Từ buổi chiều thứ Bảy, khi S. đang mải mê lướt web trên iphone để tìm một bộ phim đáng xem, còn tui thì ngồi bên cạnh tán hươu tán vượn trong tiệm starbucks. Cà phê thật nhạt và thật nhiều sữa trong một buổi chiều muộn, không thể đòi hỏi vị nóng thơm nồng đậm đà của ly cà phê buổi sáng. S. hỏi ngoài rạp dạo này có phim gì hay. Tui trả lời à có Inception, Leonardo DiCaprio đóng đó, mà mấy website tụi nó toàn cho điểm 85% hay 9.5/10. S. bảo S. thích DiCaprio. Tui nói ờ DiCaprio coi trẻ vậy mà có đẳng cấp, hợp tác mấy lần với Martin Scorsese trong khi Brad Pitt thích đóng phim của Scorsese mà hem được. S. nói tao cũng thích Martin Scorsese. Thôi tối nay mình đi coi Inception.

S. không phải là dân ghiền phim tới độ nói ra phim nào là vanh vách tên đạo diễn diễn viên cốt truyện. Lại hầu như không hề biết gì tới chuyện đời tư hay ì xèo tai tiếng của các ngôi sao. Nhưng S. nhớ rất rõ và rất kỹ tên của các bộ phim hay đạo diễn mà hắn thích. Ví dụ như Martin Scorsese, Avatar, Godfather, Hotel Rwanda hay The Departed nói chung là các phim mang tính tài liệu, gangster hay lịch sử. Tui thì đang tính đi coi Inception một mình cho đỡ lôi thôi. Nhưng biết đâu S. sẽ có một kinh nghiệm thích thú với bộ phim này như hắn đã từng có với Avatar cũng do tui đôn đốc và khuyến khích. Hơn nữa, kế hoạch này hấp dẫn bởi tính ngẫu hứng của nó.

Kế hoạch ngẫu hứng vạch ra lúc 8 giờ tối. Tui về nhà tắm gội sửa soạn qua loa rùi S. chạy sang. Khi đó đã 10 giờ 30 p.m. Có hề gì. iphone cho hay là rạp Irvine Spectrum có tới 20 rạp đang chiếu Inception và cứ nửa tiếng là có một suất. Irvine Spectrum cũng là một chọn lựa mang tính bất ngờ do đường xa chạy xe đã gần nửa tiếng. Vé vào cửa suất 11 giờ 30 mà mới 11 giờ hàng ngừi đã dài dằng dặc. Đa phần là lớp trẻ lứa tuổi choai choai khoảng 15 – 18 – 22. S., với bản tính iu thích khoa học và là một “bullshit detecter”, đã nhanh chóng chạy đi dò la và quay trở lại với nụ cười trên môi cứ yên tâm, rạp này có tới 600 chỗ ngồi. Quả thật, tui và S., dù khi xếp hàng thuộc hàng vét đĩa, cũng đã tìm được 2 chỗ khá ngon lành ở dãy ghế sau, chính giữa trung tâm. Tui ngồi ngoài bìa, một nửa thân hình song song với open space, trong khi S. ngồi cạnh 2 thằng Ấn Độ hay Trung Đông gì đó mồm năm miệng mười nói như sanh như sứa. S. thoáng nhăn mặt.

Trước khi đi vào quick review về Inception thì tui than van một chút về ghế ngồi ở Irvine Spectrum. Có lẽ vì rạp tới 600 chỗ ngồi nên ghế ở đây khá nhỏ và chật chội, hai tay vịn hay bên lại cứng đờ chớ không phải lật lên xuống thoải mái như loại ghế tui vẫn hay coi ở rạp quen. Ghế ở đó to, dày, êm ái, xua tan đi nỗi ám ảnh về các chuyến đi máy bay xuyên đại dương hay xe buýt đường dài với những tư thế cứng đờ luôn trong tình trạng tạo dáng công nghiệp. Hệ thống âm thanh ở Spectrum lại quá lớn và quá hiện đại, dẫn tới việc ngồi xem Inception tui rất hay bị giật mình. Những tiếng động bình thường khi thình lình đánh mạnh vào tai sau một thoáng im lặng bỗng nghe buốt rát và riết róng. Mà Inception thì đầy rẫy và liên tục những tiếng động như vậy bên cạnh phần âm nhạc khá hay. Trung bình cứ 5 phút là xoảng một lần. Có lẽ, tui đã quen với sự bình thường dễ chịu ở rạp quen. Có lẽ, số tui không hạp với những gì quá sung sướng.

Vào phim đã 10 phút mà 2 thằng Ấn Độ vẫn nói thao thao bất tuyệt. S. quay sang và nói: “You should be quiet!”. Thế là họ im. Sau khi im thì thằng bên cạnh S. chuyển sang rung đùi và S. không thể chịu nổi điều đó nhưng vẫn phải cam chịu. Inception, theo tui, có nội dung không quá khó hiểu. Ai đọc qua hàng lô các bài review trên mạng bi giờ đã có thể làu làu nội dung của nó dù chưa hề coi phim: Dom Cobb, một tên trộm có biệt tài đột nhập vào giấc mơ người khác nay đang đứng trước một thách thức lớn lao: thay vì đột nhập vào giấc mơ của con trai một ông trùm tư bản để ăn cắp các ý tưởng và bí mật thì hắn sẽ phải đột nhập vào giấc mơ để gieo trồng và triển khai một ý tưởng sao cho chủ nhân của giấc mơ ngỡ đó là ý tưởng của mình và thực hiện ý tưởng (phá hoại) đó. Tức là dẫn dắt kẻ thừa kế kia đi vào con đường ngày càng lầm lạc. Con trai của ông trùm (sắp chết) nói chung là sẽ bị manipulate và sai khiến mà không hề hay biết. Nói chung là phá hoại thôi các bưởi. Sứ mạng này được giao phó cho Dom Cobb bởi một ông trùm công ty đối thủ của công ty có trùm sắp chết và đổi lại cho việc thực hiện thành công sứ mạng đó là Dom Cobb sẽ có đường trở về quay nhà gặp lại hai đứa con yêu dấu thay vì mãi lang thang chịu cảnh lưu đày của một kẻ bị kết tội là dính líu tới cái chết bí ẩn của vợ mình. Câu chuyện nghe thì đơn giản thế dẫu vẫn mang tính fantasy và mơ hồ nhưng thực tế cách kể chuyện khá là phức tạp, chồng chéo, các sự kiện xảy ra liên tiếp hem kịp thở. Người xem phải phân biệt đâu là thực đâu là mơ, rùi nhân vật trong phim đang ở địa điểm nào. Phim còn rất nhiều lời thoại liên quan tới việc giải thích về các giấc mơ (lặp đi lặp lại) và mục tiêu của các bước hành động. Trợ giúp cho Cobb còn là một đội ngũ những kẻ tài giỏi trong đó có một “kiến trúc sư của các giấc mơ” có nhiệm vụ tạo ra bối cảnh của giấc mơ trông giống như một thế giới thực nhưng vẫn “mê cung”  để công việc lừa đảo thêm phần hấp dẫn và thuyết phục. Phim giống như một củ hành có nhìu lớp mà ta vẫn thường gọi là “a dream within a dream”. Trong khi Dom Cobb đang bù đầu với chuyện vào ra các giấc mơ thì hình bóng (ma) của ngừi vợ cứ hiện ra trong các giấc mơ một cách đầy quấy nhiễu.

Em Marion Cotillard này có vẻ đẹp rất sương khói, ma mị kiêu sa và có chút gì đó xa xôi như bức chân dung “Người đàn bà xa lạ”, rất hợp vào những vai như kiểu một bóng hồng được nâng niu chìu chuộng bởi vẻ đẹp lung linh sang trọng của mình. Kiểu đẹp ám ảnh nhưng không thực sự sát gần, không nắm giữ được. Em đã có một vai tương tự trong Public Enemies. Chọn em Cotillard vào vai bóng ma ngừi vợ trong phim là rất hợp. Vợ đẹp thía này thì thôi kệ cho nó ám cũng được, cũng là chút hương hoa cho đời.

Ngoài ý tưởng và câu chuyện mang tính original thì các màn hành động và hình ảnh trong phim cũng khá là mới lạ, lôi cuốn. Thế giới trong mơ với những tòa nhà nghiêng ngã, những góc quay chênh chếch hay các động tác đấm đá được quay theo kiểu slow-motion nói chung là có thể gây cho bạn cảm giác hào hứng và kinh ngạc vì những gì mình trông thấy đều mới mẻ. Giống như kiểu em bé được mẹ cho đi phiêu lưu vào những miền đất lạ lùng mình chưa bao giờ đặt chân tới. Riêng tui thì thích đoạn đụng xe bắn giết tàn sát kinh hoàng trong cơn mưa nặng hạt tiết trời u ám gợi nhớ rất nhiều tới Blade Runner. Tóm lại về mặt hành động thì khỏi chê. Về tính original thì khỏi phải bàn. Với một khán giả thuộc thành phần đầu óc chỉ theo đuổi được những sự vụ mang tính mục đích rõ ràng (như tui) thì Inception, bỏ qua lớp vỏ và cách thể hiện rối rắm, lằng nhằng, ly kỳ, biến ảo khôn lường, cố tỏ ra phức tạp và bí ẩn của nó, là bộ phim mang tính âm mưu của những con người thuộc hàng cá mập. Phim mới lạ, không bị trùng lặp và gây bất ngờ – đó là những lý do khiến bạn thỏa mãn sau khi bỏ tiền ra mua vé. Với tui thì Inception là một cái gì fresh and original, nhưng không tới mức làm mình mê mệt tới độ bàng hoàng. Nó không làm tui thất vọng, nhưng cũng không ấn tượng tới mức muốn xem đi xem lại để khám phá thêm rùi đi tranh cãi với bạn bè dẫu có nhìu ý kiến cho là nó đã bỏ xa The Matrix.

Tui và S. rời khỏi rạp khi đồng hồ chỉ 2 giờ rưỡi sáng. S. lẩm bẩm “Hiểu chết liền!” (nhưng tui biết là S. hiểu hết. Hắn vốn luôn tự đắc về sự thông minh của mình mà, và hắn cũng đã tóm tắt ngắn gọn nội dung bộ phim bằng những ngôn từ rất cáu kỉnh như “thằng già sắp chết” hay “phá hoại não bộ”). S. nói cách kể chuyện của cha đạo diễn phim này không mạch lạc, đưa vào những vật thừa không cần thiết, nói năng lặp đi lặp lại mất thời giờ. Coi xong hem ai hiểu gì cả. Khi phát hiện ra tên của đạo diễn là Christopher Nolan thì hắn nổi cơn điên thực sự. Té ra trong khi vừa lướt iphone vừa tán nhảm, hắn đã tưởng rằng đây là bộ phim của Martin Scorsese, đạo diễn mà hắn yêu thích vì phong cách và lối kể chuyện rất realistic. Thì ra tui đã quăng ra và nhồi nhét những thông tin làm hắn rối trí hiểu lầm without any warning. Trong không gian tĩnh lặng của màn đêm, trong trạng thái bẽ bàng mệt mỏi vì phải ngồi suốt 2 tiếng rưỡi đồng hồ cạnh thằng Ấn Độ rung đùi để xem một bộ phim mình “không hiểu gì và cũng chẳng quan tâm”, S. đã vồ lấy tui để trút đi cơn giận dữ. Nào là tưởng gì té ra là cái phim sci-fi, mà là sci-fi dạng cố gắng đánh đố cố tỏ ra mình thông minh để mà fool khán giả. Như Avatar hay Star Wars cũng là sci-fi đó nhưng mà cách kể chuyện rất mạch lạc, gọn gàng, không làm ra vẻ smart ass. Nào là thriller thì phải cỡ như Silence of the lambs mà đạo diễn của phim đó tên gì ta (tui mà nhớ chết liền, mà trong cái moment đầy rối trí đó tui đã quên bẵng đi mất) chớ còn sci-fi thriller kiểu này coi chỉ có phí thời giờ. Nào là hèn chi hồi nãy trong lúc chờ vào cửa ta đã nghe hai đứa trẻ trẻ vừa tan phim ra nói chuyện với nhau gì mà “stupid movie” giờ thì rõ rồi. Tui giải thích là cái chuyện tui đem Martin Scorsese ra là để minh họa cho việc DiCaprio là diễn viên có hạng, chớ đâu có dính líu gì tới cái phim này. S. nói vậy thì tui phải nên coi lại cách communicate của mình, đừng bao giờ assume là ngừi  khác hiểu được những gì mình muốn nói rùi dẫn dắt lệch lạc chủ đề và đường hướng của câu chuyện mà không báo trước, muốn quăng thông tin gì ra là quăng bừa bãi cái nọ xọ cái kia. Nào là hắn tin tui vì tui là người khá logical không ngờ lần này lại trớ trêu như vậy. Tui nói tại sao lại phản ứng mạnh đến thế khi mà cả thế giới đều đồng loạt khen ngợi phim này cho điểm cao chót vót và doanh thu phòng vé đã tăng vùn vụt thì S. nói tui đã bị các website đầu độc và phá hoại cách suy nghĩ. Phải coi chừng! Hai đứa hậm hực lên xe ra về. Đường phố vắng thênh thang. Đây đó lấp lóa ánh đèn cảnh sát chận lại những chiếc xe ngã ngớn của những kẻ say rượu vừa tan party về. Tui cũng hem hiểu sao chuyện lại tới nông nỗi này và thế nào là cơn bực tức của một ngừi bị lừa dối như S. Đành vớt thêm cú chót là dù sao phim này cũng rất original. Thì S. bảo: “trước khi nói tới chuyện original thì phải hỏi xem nó có good hay không cái đã. Origian mà cốt truyện như hạch thì cũng bỏ”.

Hehe, nói chung là bưởi nào chưa đi coi Inception thì cứ đi coi. Dù sao phim cũng đầy sáng tạo. Entry này tui chỉ post lên trong vòng 1 tuần (limited time offer) cho bạn bè thân hữu đọc cho vui rùi gỡ bỏ vì nó dính tới bạn S. của tui. Mong là khi đó cơn giận của S. cũng đã nguôi rồi =))

36 thoughts on “Linh tinh Inception

  1. Trời, khổ thân bạn Pink ghê. Tự dưng bị trút cơn giận dữ. Mà bạn S. này cũng kỳ, quan trọng là có một thời gian vui vẻ, làm gì mà quan trọng hóa quá vậy?

    Bỏ nhỏ: Có lẽ nào bạn S. bị thằng ngồi cạnh nó lạm dụng không ta? hahaha

  2. Đúng là expectation nhiều khi gây hậu quả khôn lường. Hồi đó mình có lần lỡ miệng khen lấy khen để Muholland Dr. trong lúc tán với anh kia, ai biết đâu anh này có kinh nghiệm đau thương là đi coi phim này vì tưởng nó là phim giải trí (có 2 em diễn viên chính xinh đẹp) không ngờ vào ngồi coi 2 tiếng narrative chạy lọan xạ ngoài dự đoán, được thể ảnh tuôn ra một lượt phim gì làm rối rắm búa hiểu gì, đạo diễn gì đâu arrogant, có 2 em gái đẹp thôi mà làm gì rườm rà dữ …
    Mà bình thường anh đó dễ chịu lắm, cho nên bạn S chắc cũng vậy thôi à.
    Cotillard đẹp quá ha!

  3. @marcus &HA: bạn S này tính mèo trắng mèo đen rõ ràng lắm, khen chê yêu ghét gì cũng tuôn ra ngay. Nghĩ lại chỉ thấy buồn cười quá, đúng là chỉ có thể vì tính iu mãnh liệt với Martin Scorsese mà hắn nửa đêm đâm thùng tháo đáy đi coi phim. Mấy ngày nay tui vẫn gọi hắn là “S. Inception” haha. S now cũng kể về nó như 1 kinh nghiệm vui vẻ.

    Có những khán giả không bao giờ chấp nhận kiểu kể chuyện rối rắm, nghệ thuật, đầu đôi lộn ngược vòng vèo hay lắp ráp các thứ. S. cũng lôi luôn Pulp Fiction ra để chì chiết nhân vụ này. Mà tui với bạn bè ít khi giận nhau lắm. Cãi nhau đỗ lỗi chí chóe rồi thôi =)) ít ra thì vẫn còn 1 thông điệp bổ ích và bất hủ sau khi xem phim là “hãy coi lại cách communicate của mình, đừng assume là ai cũng hiểu những gì mình nói mà hem cần giải thích hay warning trước” đó 😀

    Ờ, Ctillard đẹp thật. Kiểu đẹp này là càng ít mở miệng càng tốt. Hoặc không cần mở miệng thì bọn đàn ông cũng đã chết mê chết mệt 😛

  4. P.S: mà cũng nhớ lại comment và info của phanxine về việc “các nhà làm phim đã quen coi khán giả như những thằng ngu”—-nhưng trong trường hợp của bạn S. thì hầu như ngược lại: phim càng khó hiểu thì đạo diễn càng tỏ ra mình thông minh smart ass và bắt khán giả phải chiêm ngưỡng khía cạnh nghệ thuật hay trí tuệ của mình trong khi nobody really cares, là điều làm S rất phẫn nộ =))

  5. 1. Chài, phim này mà chị Pink nói là bỏ xa The Matrix là đủ hiểu nó ghia gúm cỡ nào rồi nha. Ko biết khi nào VN chiếu nữa. Chưa thấy rạp nào treo poster sắp chiếu hết. Đọc review trên mạng thấy bà con khen nức nở, kéo nhau coi rần rần sao mà doanh thu tuần đầu hẻo quá vậy ta. Có 60triệu thoai.

  6. @None: 60 triệu là ngon lắm rùi em. Eclipse mà cũng 64 triệu trong opening weekend à. Vụ 60 triệu này đánh dấu son trong sự nghiệp của cả Nolan lẫn DiCaprio. Nhưng chị nghĩ sang tới weekend thứ hai thì con số này sẽ drop đáng kể hehe , do cái không khí bí mật huyền ảo bưng bít kín mít đã mất đi rồi. Tuần đầu đi rầm rộ như vậy cũng vì tò mò nữa chớ =))

    2si: chờ bưởi si coi xong là hết luôn “limited time offer” (hiểu chết liền!) : ))

  7. Ôi, được đọc entry limited time offer của bạn Pink, thích. Tui cũng thích Leo, chưa xem phim này nhưng vì được đọc entry đặc biệt này nên dù ngượng cũng phải còm một cái. Chúc bạn Pink ngày mới dzui 🙂

  8. Ờ, em thấy đâu có gì xâm phạm tơi privacy đâu mà chị để “limited time offer” cho phí cả entry. Bài này đọc vui mờ, gỡ bỏ đi thì hơi uổng. Chị Pink đừng xóa entry này nha. Phim thì em chưa coi nhưng chắc chắn sẽ coi hihi 😀

  9. thanks 2 em
    @Quynh: chòi, comment chớ có phải tỏ tình đâu mà ngượng. Mà dẫu có tỏ tình mà bị từ chối cũng không ngượng. Thế mới gọi là có chí khí !

    @meo80: hí hí, hình như bạn S. không đọc blog mà chỉ chơi facebook. Vụ này là phải đi nhẹ nói khẽ cười duyên đây em =))

  10. S. đã vồ lấy tui để trút đi cơn giận dữ.

    Me^. oi, LD doc cai do`ng tre^n, cu tuong la ban S da vu`i hoa da^.p lie^~u me^. roi . Du`ng chu*~ chi ma` tra^`n tu.c ru*’a . Hay la` cai da^`u cua LD tra^`n trui. hi? ?????

  11. Em thay ba vo hien lui hien toi met qua a`, hem co so gi het. Ba vo nay am anh ong chong spy cung nhu kieu ong canh sat trong Insomnia am anh vu minh giet nguoi do.

  12. May canh action tren tuyet trang rat an tuong, du*ng ma may canh slow motion la.m dung nhieu lam em co khi thay buon cuoi hihi 😀

    Phai co`m ma.nh de chi Pink khong remove entry nay nha 🙂

  13. @Duy: cái này gọi là “wrong time, wrong place” đây mừ. Thiệt ra vì mệ Pink vốn dễ bể (not “dễ vỡ” hehe) nên dù vồ lấy bằng lời cũng mần mệ Pink về ghi nhật ký với lòng căm thù sâu sắc. Chớ giữa public place với 911 lúc nào cũng là con số dễ nhớ thì mệ Pink không bể được mô.

    @meo80: nhìu ngừi còm quá làm mềnh cũng chùn tay. hí hí =))

  14. Mình mới “khám phá” ra blog này và thấy entry nào của Pink cũng thật thú vị ^^. Tuần sau sẽ đi coi rạp film này. Mong được đọc entry về bộ film tiếp theo của bạn 😀

  15. Đồng ý với S là phim này original but not really great. Nhưng ko đồng ý với cách phản ứng của S. Tính cách của con người này thật kỳ lạ :)) ko nên vì 1 bộ phim mà đi giận dữ với bạn mình, người mời đi xem.

  16. @luongduyen: bạn Duy ni có vẻ thích chữ “vồ” hè. Nếu mệ Pink ưng được vồ (theo nghĩa của Duy) thì đã không ra public place =))

    @si: thực ra S. là người mà cảm xúc tuôn ra một tràng xong là cuốn sạch như cơn nước lũ, mail lại cười hihi. Khi cáu kỉnh chê bai bộ phim thì S cũng nghĩ là hắn đang nổi giận với bộ phim, và chỉ kết tội tui ở chỗ communicate không rõ ràng. Chính vì cái tên Martin Scorsese đã làm hắn hứng thú tới mức đi coi ngay lập tức dù hắn không phải tuần nào cũng ra rạp đều đều (nếu có phim được) như tui 😀

    @None: tuần này Inception vẫn đầu bảng (42 triệu) trong khi phim Salt của Jolie (mới ra) đứng nhì (36 triệu) và ngừi đi coi Inception vẫn kín rạp to)

  17. “trang imdb chấm phim này tới 9.3/10 rồi kìa. Chóng mặt quá”
    ->> Nolan fanboys at work :))
    Phim van chua ra toi ben minh va minh van chua di coi, nhuc qua!

  18. ờ, tui cũng chả hiểu sao ra nông nỗi zị.
    Hum ni tui thấy Mega treo bảng chiếu, mừng húm, post lên FB status. Một bạn zô còm là “Nghe đồn fim này dở lắm á”. Chưa kể sở thích xem phim của tui và bạn í khác nhau 1 trời 1 vực, tui oải nhứt là mấy người chưa xem, chưa đọc, chưa làm cái gì đó, mà cứ “nghe đồn”, rồi assume đó chính là kinh nghiệm của bản thân mình, y như thiệt zị á.
    Đúng là có nhiều pha ko hiểu nổi luôn!

  19. Da xem Inception va khong chac lam la minh hieu ro toan bo :(. Se xem lai truoc khi dua ra nhan xet ro hon.
    Mot dieu chac chan day la phim “lon” cua Hollywood xem duoc nhat trong vong … mot so nam tro lai day. Phim cuoi cung gay effect nhu vay doi voi minh la Matrix 1 (my gut feeling la Matrix 1 la phim dot pha hon va lam gon gang hon).
    (Khong tinh den The Dark Knight vi khong quan tam den phim superheroes)

  20. @xu: mấy người comment đó ăn nói hồ đồ thôi, phim có thể hơi ‘rối” một chút nhưng không thể nói là dở. Ngay cả những ngừi đi coi về rồi chê/chửi cũng chê vì những lý do khác chớ không thể nói đây là bộ phim dở.

    @HA: phim này dù nói là không coi lại lần 2 nhưng cuối cùng tui lại đi xem với 1 người bạn cũng mê Nolan. Xem lần 2 thì tất nhiên mọi thứ rõ ràng “dễ hiểu” hơn lần đầu (đầu óc cứ switch qua lại rất mệt), cũng có những khoảnh khắc mà coi lại lần 2 thấy thích vd như (SPOILER) là khi cả bọn đột nhập vào giấc mơ của con trai ông trùm sắp chết thì có chuyện ngoài ý muốn xảy ra là đoàn tàu lao tới như một quái vật cộng thêm những cảnh bắn giết tèm lem, hay đoạn gần cuối khi 2 bạn kia đi vào giấc mơ khung cảnh thành phố hoang vắng không một bóng người (rất fresh) có điều gần 30 phút của đoạn cuối thì rối thật sự vì nó có tới mấy giấc mơ diễn ra cùng một lúc. Cảnh DiCaprio gặp lại bà vợ gần cuối (twist) cũng thú vị có điều bà vợ cho xuất hiện tần số quá nhiều nên đôi khi cũng thấy nhàm nhàm…
    Nói chung phim này đưa tới những cảm giác lạ, gợi ra những ý tưởng và trải nghiệm lạ, action cũng tới nơi (không bị sến) nên độ dài 2 tiếng rươ64i cũng không quá nặng =))

  21. Đã coi, tính viết review sao cho phù hợp với bộ phim mà đang bí từ hehehe. Chỉ tiết lộ là mình đã ngủ một khúc ở gần cuối phim.

  22. vậy là phải ghi chú thêm về tác giả bài review: thân thiện với những phim không quá 2 tiếng =))

    mà cũng tò mò không biết marcus ngủ ở khúc nào. có lẽ là đoạn đánh nhau trên tuyết trắng rồi 😛

  23. Mình thì liên tục coi đồng hồ khúc em Ellen Page hỏi tại sao thế này tại sao thế kia ở giữa đường phố Paris. Ngay cả phim Prince of Persia ớn ói mà mình còn chưa phải xem đồng hồ nữa :))

  24. @marcus: bạn S. nghe có ngừi ngủ đoạn tuyết trắng đã cười hể hả vì đó là lúc bạn ấy đòi về 😀

    @si: khậc khậc, thì phim nó làm dạng mê cung , ra vào rần rật, vô thức tiềm thức ý thức loạn cào cào, ngừi xem ai cũng mờ lên cả thì phải có người đặt câu hỏi cho anh kia giải thích đặng giải thích cho người xem đang rối như canh hẹ đó mà =))

  25. Cuoi phim, ca rap ngo ngang 5 giay roi vo tay rao rao. Lan dau tien toi thay phan ung cua khan gia nhu vay khi xem xong phim o VN. Goi dien cho em gai, no cung noi rap cho no xem moi nguoi cung phan ung y chang vay.

    Phim rat original. Nhung tui so Leo bi chet vai, 2 phim gan day phim nao cung yeu vo say dam, rot cuoc thi bi vo a’m.

    @Pink: to tinh ma bi tu choi thi ko nguong, vi truoc khi di to tinh la chuan bi tinh than het oy. Len blog cua ban Pink cmt thi nguong, vi ban Pink noi cai entry nay limited time offer cho nhung ban be than thiet thoi. Ma tui thi chi than voi cac entry cua Pink nhung cung ron ren comment, tu xep minh vao hang ngu ban be than thiet. Vi the moi nguong.

    • Uh, ban Si noi dung. Revolutionary Road thi cung yeu vo me met luon, nhung may ko bi vo am. Hen la trong phim do chi vo ko chet, chu neu chet chac cung am luon qua 😀

  26. hahaha, bạn S hay ghê… ừa tui thấy đúng là phim này xem xong, tui nghĩ, who cares? original idea nhưng mà who cares? tui hâm mộ Nolan, tui mê mơ lắm, nên tui kỳ vọng quá mà thất vọng nhiều, đang suy nghĩ xem có nên xem lại ko… cái chín là như Matrix còn có cái để mình xem lại mà giải trí vì mấy pha han2h động thiệt sướng mắt, chứ Inception bắt tui xem lại 2 tiếng rưỡi thì tui vô đó tui chỉ nằm mơ thôi….

  27. @Quynh: ừa thật ra khi đọc comment đầu tiên bạn Q bảo “ngượng’ tui cũng đã hiểu đúng như vậy (chỉ dành cho bạn bè thân thiết) nhưng cái chính tui muốn nói là bạn bè thân thiết thì hay vô blog thường xuyên, đều, entry nào cũng đọc chớ hem phải entry giật gân câu khách (gái hot hihi) mới đọc nên vô đều thì sẽ đọc được, chứ trên này toàn bạn online cả mà, có bạn biết nhau hơn 3 năm nay rùi mà vẫn online đó thôi =))

    không ngờ khán giả ở VN phản ứng tốt vậy, bên này tui coi 2 lần thì đều lặng phắc từ đầu tới cuối.

    @Phang: Inception này giống kiểu tình iu em ơi cút bắt trò chơi, lâu lâu lè ra cho vài màn hành động để khuấy động. Tui thì sốt ruột ở phần đầu phim khi cô gái kiến trúc sư giấc mơ cứ chui ra chui vào giấc mơ rùi bạn Leo giải thích các thứ, sau đó khoái chí ở mấy màn hành động (cũng không nhìu) nhưng càng về sau thì cũng tò mò mong sớm thấy kết cục vì mơ hoài rối loạn vậy cũng hem đi tới đâu. Vd khi lần đầu tiên chia sẻ giấc mơ —ý tưởng lạ, thấy lạ—sau đó quen rùi bắt đầu sốt ruột thì có hành động—sang cảnh hành động trên tuyết trắng dài dài xong lại sốt ruột vì chuyển cảnh liên tục song khi quay lại cũng vẫn những cảnh đấy—nhưng sau đó cảnh Leo với 2 em gái thì lại yên tĩnh, sáng sủa dần—nói chung cứ qua lại khi lên khi xuống và thỏa mãn óc tò mò nên thấy cũng là lạ vui vui 😛

    coi phim dạng này xong thấy mình cũng kiên nhẫn, tỉnh táo ra nhiều =))

  28. Giờ em mới coi phim này. Phải nói là phim hay tuyệt vời dù em rối như canh hẹ. Giờ lên mạng đọc lại review mới thấy thấm, chắc phải đi coi thêm lần nữa. Đọc comment của các chuyên gia điện ảnh (trong tâm trí em :P) là anh Sirius, anh Phanxine, chị Pink thì đều đánh giá phim coi cũng được nhưng ko thoả mãn, còn riêng em thấy phim vậy là quá được rồi. Cốt truyện quá lạ, hơn nữa suốt năm nay phim nào cũng nhảm shit thì inception được như thế là quá bảnh

    @Quỳnh: Mà ở cái phim Revolution Road thì cô vợ cũng chết mà bạn

Leave a reply to Duy Cancel reply